Tác giả: Worker Of Secret

Có bác nào biết cái app Meo chat trên điện thoại không? Em
dùng nó tầm 3-4 tháng nay để tìm bạn chat với các em nước
ngoài. Thật ra cũng chỉ là một cách giải khuây đồng thời để
luyện English 1 tí vì em không có thời gian học trên trường lớp
hay ở trung tâm nào cả. English của em cũng ở dạng chẳng
bằng ai nhưng giao tiếp, nói chuyện được. Cái gì khó từ Google
Translate thôi
Thấy ở đây cũng là một chỗ vui và cũng có vài kỉ niệm trong
suốt thời gian từ lúc bắt đầu sử dụng cái app này. Em bị lãnh
cảm với gái Việt các bác ạ Chả hiểu sao luôn. Nên lên
đây, nói chuyện với các em nước ngoài lại có cảm xúc lắm. Em
cũng bị ảnh hưởng bởi văn hóa châu âu, châu mĩ nữa. Nên
cũng muốn qua câu chat, tìm hiểu thêm về cuộc sống bên các
nước ở đó như thế nào.
Thôi, vào thẳng vấn đề luôn. Em sẽ chia sẻ lại một số cuộc trò
chuyện với các em đã quen trên này để lại cho em nhiều kỉ
niệm, có thể kèm theo ảnh nữa. Cái này cũng chả chết ai, vì nó
là gái ngoại mà :”> Tất nhiên em cũng sẽ không share info đâu.
Tên thớt là tán gái Tây, thôi thì em này là em đầu tiên, với có tí
liên quan China, qua cuộc chat cũng hiểu hiểu được nhiều thứ
nơi đây. Thôi cứ cho làm thành chap cho nó máu
Bỏ qua mấy em mà chỉ chào hỏi xã giao rồi hỏi han vớ vẩn và
lặn mất tăm thì có lẽ đây là bé mà có thể nói chuyện lâu lâu
đầu tiên trên Meowchat.
Em này mới đầu nhìn avatar có vẻ hư cấu nên lúc random tìm
bạn thì ấn “Fave” (Thích), không ngờ ẻm ấn “Fave back” (Thích
lại) nhanh thế. Thế là lại như những lần mở màn với mấy em
vừa chat dăm ba câu lúc trước. Một cái khởi đầu không thể
bình thường hơn.
Chào em.-_-
Chào anh.

Em là người Trung Quốc à? (Thấy status tiếng tầu)
Không, em là người Đài Loan.
Ùi, xin lỗi nhé, anh là người Việt Nam, chắc em cũng biết nước
anh nhỉ?
Vâng, lớp em cũng có mấy bạn người Việt.
Thế á? Thế họ nói tiếng gì?
Tiếng Trung chứ?
Em giỏi tiếng Anh không?
Em nghĩ cũng ổn ổn. Nhưng em thích tiếng Anh.
À há. Anh cũng không tốt lắm, thế nên anh ở đây, dùng app
này để luyện tập và tìm ai đó để giúp anh học tiếng Anh.

Haha, em cũng thế. Nhưng mà trên này toàn người lạ thôi.
Công nhận, thỉnh thoảng anh chat nhóm đông người và cố
hiểu xem họ nói gì. Nhưng mà chả nghe ra thế nào cả, người thì
chat text, người thì gửi thoại, người thì hú hét ầm ĩ, người thì hát
hò điếc tai, thỉnh thoảng mấy người còn cười như điên nữa.
Vậy hả, vui thiệt. Nhưng dùng app này để học cũng hay mà.
Anh cũng nghĩ vậy, anh và em đều không giỏi tiếng Anh lắm.
Hay là mình cùng nhau nói chuyện hàng ngày như thế này để
giúp nhau học tốt hơn nhỉ
Thế em có nói được không? Nói tiếng Anh ấy?
Em nghĩ là được 1 chút chút.
Mình thử chat voice tí đi
Không được rồi. Mic máy em hỏng rồi.
Em dùng máy gì thế?
SAMSUNG, nhưng mà máy cũ rồi, 3 năm rồi.
Cứ nói xem. Anh giỏi IT và biết nhiều về smartphone, anh có
thể giúp (công việc của em toàn động đến smartphone thôi à,
khoe mẽ với ẻm tí:”>)
À thì, em hay đánh rơi xuống đất,
Thế thì chịu rồi.
Tính em không cẩn thận.
Anh nghĩ dân Đài Loan phải giỏi tiếng Anh cả chứ nhỉ?
Đâu có? Dân Đài kém tiếng Anh lắm.
Chỗ em có Lan Kwoai Fong (Lan Quế Phương) phải không
nhỉ?
Đâu? Nhầm rồi, đấy là ở Hồng Kông.
Ùi chết, anh nhầm. Lộn mất. Tại Đài Loan với Hồng Kông nó
cứ giống giống nhau. Cơ mà anh vẫn biết mấy thứ về nước em
đấy.
Anh biết gì nào?
Who ai ni? (gửi tin thoại ghi âm nói Who ái nỉ cho em nó)
Chuẩn rồi đấy, cái đấy nghĩa là I love You

Nữa này (voice: Ni hảo) Cái này có nghĩa là xin chào đúng
không?
Sao mà anh biết được?
À dân Việt Nam xem phim Trung Quốc nhiều, hồi bé anh cũng
hay xem nên học được mấy câu trong phim thôi.
Anh còn biết gì nữa?
À thì “Nỉ sư sảy”
Câu này có nghĩa là “Ai thế?” anh nói chuẩn phết đấy.
“Ni sua sảy” có nghĩa là “Nói gì thế” phải không nhỉ? (Biết 1 tí
ngôn ngữ nước nó thì rất dễ bắt chuyện và làm quen)
Anh biết nhiều nhỉ?
Ùi, có mấy câu thôi mà? Sếp anh cũng giỏi tiếng Trung, đi
công tác bên Trung Quốc suốt.

Em cũng biết nhiêu tiếng Hàn qua TV đấy.
Thế á? voice: “Sarang hê yô”… Vậy là em thích mấy cái phim
Drama Hàn Quốc à? Cả Kpop nữa à?
Vâng, nhưng em không phải fan cuồng Kpop đâu, nhưng mà
em thích các ngôn ngữ, à em thích bài này cực. Tiếng Việt nam
này… Say you do – Tiên Tiên… Bài này hay cực…
Uầy, bài này đang nổi lắm, cô Tiên Tiên này nổi cực ở Việt
Nam luôn. Cơ mà nói thực là anh không thích nhạc Việt, nhưng
cô Tiên Tiên này thì anh có để ý.
Thế thì anh thích cái gì?
2 năm trước thì anh cũng thích kpop, kiểu hồi ấy trẻ trâu, nghe
mấy bài của mấy nhóm từ YG. Còn giờ già rồi nên anh chỉ nghe
âu mĩ thôi.
Nhạc âu em ít nghe, chỉ thích mấy bài cổ cổ thôi như bài Take
a bow ấy.
À, em có biết Facebook không? Cả Google nữa? Hình như
nước em bị chặn mấy cái ấy nhỉ?
Chỉ Trung Quốc thôi. Đài Loan không chặn đâu. Nước em
không thuộc Trung Quốc.
Em thích người Trung không?
Thật ra thì em không ghét bọn họ, chỉ là hơi quan ngại thôi.
Người Trung cũng tốt mà, anh cũng chỉ ghét cái chính phủ với
nhà nước của họ thôi. Họ xấu tính và ngông cuồng. Họ cũng
muốn xâm chiếm lãnh thổ Việt Nam và mấy nước lân cận.
Anh nói đúng rồi đấy. Đài Loan cũng vậy thôi. Cũng là nước bị
Trung Quốc ăn hiếp.
Em còn đi học phổ thông nhỉ?

Vâng, sang năm là em lên Đại Học rồi.
Anh thấy người Việt Nam bên Đài Loan cũng nhiều, chủ yếu
sang theo tư cách xuất khẩu lao động. Nhiều người thì kết hôn
rồi lập gia đình bên đó nữa.
Phải đấy.
Chắc em cũng học cùng với con của những người như thế
nhỉ?
Vâng, nhưng mà gái Đài không thích trai Đài.
Ý em là gì?
À thì mấy đứa học cùng trường em hay kiểu gốc gác do bố
hay mẹ là người Việt hay Thái sang xuất khẩu lao động ấy mà.

Em thích trai Việt Nam không?
Gái ở đây hiếm ai thích trai Việt Nam hay gốc Việt lắm. Mọi
người nghĩ dân Việt Nam kiểu lạc hậu. Gái ở đây thích trai âu
hoặc mĩ hơn. Chứ cũng không thích trai dân Đài.
Anh hiểu, cũng không hẳn lắm, thường thì chỉ người nghèo,
không có việc làm ở Việt Nam mới đi xuất khẩu lao động sang
bên ấy thôi. Họ sang với mong ước được đổi đời và kiếm nhiều
tiền hơn mặc dù công việc không được dễ dàng lắm. Nhiều
người Việt sang Đài, Nhật hoặc Hàn làm xuất khẩu lao động
mà.
Em chẳng nghĩ họ nghèo gì đâu. Họ chả tiết kiệm gì cả. Em
thấy họ đi shopping suốt.
Họ đổi được đời rồi thì chắc họ chẳng tiết kiệm nữa. Ở Việt
Nam cũng thế thôi, nhiều người phung phí mua những thứ
chẳng cần thiết chỉ vì thích. Còn anh thấy hầu như người Việt
làm XKLĐ toàn làm cực nhọc để gửi tiền về thôi.
Đứa bạn cùng lớp em gốc Việt, nó mua album nhạc Hàn suốt.
Trông chẳng giống tiết kiệm tí nào. Em còn chả dám mua.
Chắc con cái thôi chứ bố mẹ nó ko thế đâu.
Chắc thế, à mà em cũng chẳng thích sinh con đâu?
Ý em là sao? (Tự nhiên nói câu liên quan vãi^ ^).
Thì em vẫn muốn lấy chồng nhưng mà không thích có con,
thấy gia đình có con cái xong khó nhọc lắm, vất vả, nuôi mình
chả xong lại còn nuôi con.
Thế em có bạn trai chưa? (đang định hỏi em nó có thích ăn
rau dền không )
Không, em chưa muốn.
Thế bao giờ muốn?

Học xong Đại học đã. Em còn 281 ngày nữa là thi ĐH rồi. Thật
ra em cũng thích có lắm.
…
Tạm dừng tại đây đã Em sẽ update tiếp. Sau em China
này còn rất nhiều em nữa để lại nhiều kỉ niệm và biết được
nhiều cái mới mẻ về văn hóa, mỗi em đóng thành 1 chap luôn…
Mấy em gái tây về sau rất thích chat x nhé chốt câu để cho
các bác hóng chap sau
Tiếp tục với em Snowcoat (End luôn)
Anh thích kiểu con gái thế nào?
Sao? Nói chuyện về gái á? Anh chả biết nữa. Gái Việt cũng tốt
nhưng không phải tất cả. Giờ nhiều đứa thực dụng lắm.
Ở đây cũng thế thôi. Như nhau cả.
Họ chỉ quan tâm anh có bao nhiêu tiền, quan tâm vẻ bề ngoài
của anh như thế nào chứ không quan tâm đến cái vẻ đẹp bên
trong. Gái giờ không còn như xưa nữa. Em biết mà.

Anh nói đúng đấy.
Gái Việt á, đứa nào cũng thích trai đẹp, nhà giầu, kiểu ảnh
hưởng mấy cái thứ phim ảnh Hàn Quốc ấy.
Thực dụng thì suy nghĩ nông cạn vậy mà, ở đây cũng thế, mà
ai cũng muốn tìm dai tốt để yêu nhưng làm gì có? Giờ dai
chúng nó toàn playboy thôi. Đùa cợt với tình cảm chứ yêu
đương gì.
Dai tốt á? Người ta còn đang đi học, đi làm cho tương lai, hơi
đâu mà gái mới chả gú. Giống như anh này, vừa đi học ĐH nhá,
vừa đi làm gửi tiền về nhá, tự chi phí sinh hoạt, đóng học phí
nhá. Ở xa bố mẹ. Thế nên làm gì có thời gian cho gái gú.
Nhưng mà con gái vẫn thích có gấu mà? trẻ hay già thì vẫn
thích chứ?
Gấu có thể không có nhưng có vẫn phải có 1 con.
Anh có chó này (gửi ảnh), có cả chuột nữa (gửi ảnh).
Úi, nhìn yêu thế.
Ở VN thì giới trẻ gọi bạn trai/ bạn gái là gấu. Kiểu như là: Này,
mày có gấu chưa?
Thật á? lạ thế?
Đấy hoặc là trên Facebook thường có kiểu: Selfie với gấu, đi
chơi với gấu, mẹ ơi con muốn có gấu, hoặc là mình không có
gấu, buồn quá…
Há há…
Em có gấu không đấy?
À thì em có ex… (gấu cũ)
-…
…
(đoạn này ít nói chuyện, 2 đứa đều bận học nên chỉ chào hỏi xã
giao, hỏi thăm đơn giản trong nhiều ngày nên em thôi không
đưa vào, chỉ chỗ nào có ý chính thôi. Thời gian này cũng hay
tâm sự áp lực công việc, áp lực cuộc sống với em nó nhưng
chủ yếu là mình kể lể nên thôi. Không cho vào đây)
Anh có thích ra nước ngoài sống không?

Thích chứ? nhưng mà ở Việt Nam mà ra được nước ngoài khó
lắm, không nói chuyện xuất khẩu lao động nhé. Mọi thứ chi phí đều đắt đỏ
rồi còn nhiều cái lằng nhằng như visa, hộ chiếu… Đấy là chưa
kể đến cả trình độ ngoại ngữ nữa. Nói chuyện xêm xêm thế này
chứ anh vẫn dốt tiếng Anh lắm.
Em cũng vậy, mặc dù cũng yêu nước nhưng mà không thích
sống ở đây, cũng muốn đi xa.
Anh cũng yêu Việt Nam nhưng cũng không muốn sống ở đây,
con người Việt Nam ích kỉ, không hẳn là tất cả nhưng nhiều. Rồi
mấy cái văn hóa lạc hậu nữa. Rồi còn nhiều cái khó nói, khó mà
thoải mái sống được.
Vấn đề này đâu phải mỗi nước anh mới có?
Anh ghét tất cả các thứ liên quan đến giải trí như nhạc nhẽo,
phim phọt rồi cả TV nữa. Anh chả bao giờ xem hay nghe cái gì
của Việt Nam cả. Chả bao giờ xem TV luôn.
Thật á? Sao lại thế được? Anh khiến em ngạc nhiên đấy?
Tâm trí và đầu óc anh bị ảnh hưởng bởi văn hóa phương Tây.

Thế thì anh thích cái gì?
Mọi thứ từ Âu, Mĩ…
…
…
Xem này, em mới học được mấy thứ từ đứa bạn gốc Việt cùng
lớp em.
Gì thế?
(gửi voice chat cho mình) EM YÊU ANH…
(WTF?) OMG? (Cái nồi gì thế?) Thật không thể tin nổi?
Cái này nghĩa là em yêu anh, hay anh yêu em, hay thế nào nữa
em quên mất rồi?
Cái này chỉ có nghĩa là EM… Em yêu anh, còn anh là anh. Nếu
anh nói là Anh yêu em thì nó là như thế (Cái khoản ngôi chủ
ngữ này giải thích nó hơi khó hiểu cho bọn nước ngoài)
Thế hả? (voice chat tiếp) EM YÊU EM.
(Đệt?) Cái thì thế hả? Thế là em tự yêu em à? Giải thích thế mà
cũng không hiểu?
You are EM, and I am ANH, ANH is the boy and EM is the girl…
Hiểu chưa?
Hớ hớ? Thế là EM YÊU EM nghĩa là gái yêu gái á?
Ờ…
Hay nhỉ? À, em biết từ này nữa (voice chat): MẸẸẸẸẸẸẸ
Trời ạ, nói trầm xuống. (Đệt, hú hồn, nó nói từ Mẹ mà cứ như
Mèo kêu ấy)
…
Cái gì thế?
À anh nói từ Mẹ cho em học theo nhưng con chó nó cứ sủa…
^ ^
…
À mà gia đình em thế nào?
Sao anh lại hỏi thế? Họ ngủ cả rồi!

Đấy đâu phải câu trả lời…
Thế anh muốn biết gì?
Thì có gì nói đấy?
Đơi em tí..
(gửi mấy cái ảnh đang lọn tóc xoăn)
Tối em hay dùng mấy cái này. Để cho tóc nó đẹp hơn, đẹp gái
mới có nhiều người yêu. Như thế này này…
Á À, anh biết phim này, nổi phết, ở Việt Nam nhiều người thích,
Chiếu trên Star Movie suốt.
Anh có thích phim tình cảm không?
Em có biết anh là ai không? Anh là đàn ông? Mà đàn ông thì ai
thích mấy phim ấy? Chỉ có gay thôi.
Thế anh thích phim gì?
Mấy phim viễn tưởng, hành động của Hô li gút ấy. Ở đây mấy
thằng nào hay xem phim Hàn người ta bảo gay đấy.

Thật á? Xem phim thôi mà? Có gì to tát đâu?
Anh thì không ghét nhưng chỉ không thích thôi. Kpop cũng thế,
nhìn bọn trẻ phát cuồng Kpop thì anh ghét lắm. Bọn ấy ai cũng
ghét.
…
Em chán quá, bố em cứ quyết định hết thảy mấy chuyện học
hành.
Em nên nói chuyện với bố em cần gì, nghĩ gì chứ?
Không được đâu, bố em chọn sẵn trường cho em, em chẳng
thích trường ấy tẹo nào.
Sao lại thế được? Em có ước mơ của em chứ?
Bố cứ làm như em có thể vào được cái trường tốt mà bố
muốn ấy, rồi kể với mọi người như em đã làm được rồi. Như
kiểu em không biết bơi mà bố bắt em đi thi bơi ấy. Em chán
lắm.
Ở đây cũng vậy, cái lối văn hóa cũ kĩ, con cái lúc nào cũng
phải theo ý định của bố mẹ mà không được chọn con đường
riêng. Anh cũng đang muốn nghỉ học mà không được. Đi làm
bất tiện, công việc của anh bây giờ cũng hơn khối đứa ra
trường rồi. Nhưng bố mẹ vẫn bắt anh học lấy cái bằng.
Bố chả quan tâm đến em đâu, em là con gái mà. (Lại cái kiểu
trọng nam khinh nữ)
Anh cũng chẳng học được gì từ trường lớp cả, toàn tự học từ
trên mạng với cuộc sống xung quanh.
Bố mẹ chỉ muốn con cái làm theo ý mình, chẳng quan tâm
xem con cái có muốn hay không. Họ cứ muốn ta cố mặc dù ta
đã thất bại trên cái ta không thích. Lại còn kiểu đi so sánh với
con nhà người ta nữa..
Em thích học cái gì?
Ngôn ngữ, hoặc là học nhảy, học hát, học vẽ… Mấy môn nghệ
thuật như chơi đàn nữa. Đấy là sở thích của em và sở trường
của em.
Đó là tài năng, đừng để mọi người phá hủy tài năng của em.
Có nhiều cách để giữ gìn nó mà?

Nhưng mà em phải nghĩ cho bố mẹ, anh hiểu mà? Họ còn
nghĩ ngôn ngữ chẳng có tác dụng gì.
(Những ngày sau chủ yếu là sự mệt mỏi từ cả 2. Em thì bận
công việc, em ý thì bận học “cho bố mẹ”… 2 đứa dần ít nói
chuyện mà chỉ thường hỏi han nhau qua ngày… )
Có lẽ chap với em Snowcoat này nên dừng ở đây vì về sau cũng
không có gì đặc biệt. À quên. Up cái ảnh em nó nhỉ? Thật ra
nhìn không xinh nhưng được cái nói chuyện rất ngoan. Người
đầu tiên cho em cảm giác thân thiết trên Meowchat mà không
phải đứa nào cũng làm được.
